o Nhiều tạp chí đã phối hợp với Hội “Những người bạn Cố đô Huế” để trưng bày nhiều hình ảnh cho cuốn sách “Nghệ thuật Huế”.
Thời đại mỹ thuật Việt Nam vẫn còn xa lạ với những lý thuyết và kỹ thuật của nghệ thuật. Tranh sơn dầu và tranh lụa của Thang Trần Phềnh được cả khán giả và họa sĩ đánh giá cao. Năm 1923, ông đoạt giải thưởng Mỹ thuật của Hiệp hội Giải trí Tiande, được học giả Phạm Quỳnh khen ngợi về tài vẽ sơn dầu – lúc đó họa sĩ phải tự làm vì chất liệu mới cho hội họa Việt Nam. Hội Khai Trí Tiến Đức khuyến khích Thang Trần Phềnh lấy cảm hứng từ các nhân vật lịch sử Việt Nam như Trưng Trắc, Trưng Nhị, Bà Triệu, Phạm Ngũ Lão, Trần Hưng Đạo … Hai Bà Trưng, bức tranh sơn dầu đầu tiên của ông. đã đoạt giải thưởng và chiến thắng vào năm 1923 trong buổi biểu diễn tỉ mỉ của Hiệp hội Tiandekaisan. Cùng năm đó, Fan Wulao (còn được gọi là Chen Hongdao) đã nhận được nhiều lời khen ngợi cho những bức tranh sơn dầu của mình. Các đề tài cổ đều được vẽ nhưng lối vẽ thể hiện sự đổi mới, phóng khoáng trong cấu trúc không gian ba chiều khiến tác phẩm có chiều sâu và chủ đề hơn là bố cục. – Tác phẩm “Chân dung một bà lão” (sơn dầu, 1925).
Năm 1925, Trường Nghệ thuật Đông Dương tuyển sinh lớp đầu tiên, Thang Trần Phềnh ký hợp đồng với ông Tô Ngọc Vân. Tuy nhiên, cả hai đều thất bại. Sự việc Trần Phềnh không thi đỗ gây chấn động giới mộ điệu nghệ thuật Tràng An. Nó khiến giới mỹ thuật trong nước phải suy nghĩ lại về quan niệm thẩm mỹ, kỹ thuật sáng tác, phong cách hội họa phương Đông, ảnh hưởng của nghệ thuật Trung Quốc và ảnh hưởng lẫn nhau của sáng tác. Không nản chí, trong đợt tuyển sinh thứ hai năm 1926, ông cùng Tô Ngọc Vân tiếp tục thi và đỗ cùng các khoa với Vũ Cao Đàm, Đặng Trần Cốc, Nguyễn Hữu Đậu. Học tập trên mái trường nghệ thuật danh giá giúp ngòi bút Thang Trần Phềnh có thêm nội lực và gần gũi hơn với phong cách hàn lâm. Chân dung một người phụ nữ Lào (1927) rõ ràng là minh chứng cho thẩm mỹ viết lách hiện tại của bà. Từ dáng ngồi, thần thái cho đến những chi tiết ren trên tay áo, chiếc khăn truyền thống của phụ nữ Lào và ánh sáng tỏa ra từ các bức tranh đều thể hiện nghệ thuật thư pháp phong phú và tính thẩm mỹ tinh tế.
Nhiều bức tranh của Thang Trần Phềnh do Gai gửi sang Pháp năm 1931-1933, Ý tham gia triển lãm thuộc địa ở Paris và triển lãm ở thuộc địa La Mã. Các tác phẩm của ông bao gồm “Lấy thẻ Tam Cúc” (1930), “Bói toán” (1931, được Bằng khen về nghệ thuật La Mã), “Phụ nữ dệt” (1933), “Xuống xe”, “Lý trưởng hỏi Đường ”1934). . Là tác phẩm tranh lụa trong nền mỹ thuật Đông Dương thời kỳ đầu kết hợp kỹ thuật hội họa phương Tây mang đậm nét văn hóa dân tộc.
Năm 1931, sau khi tốt nghiệp Học viện Mỹ thuật Đông Dương, họa sĩ chuyên sáng tác kịch và thỉnh thoảng tham gia triển lãm. Ông đã tổ chức một gánh hát, thành lập “Ủy ban ca hát nghệ thuật Đông Phi” dành cho thiếu nhi, lưu diễn khắp Hà Nội, Hải Phòng và Nam Định cho đến năm 1943. Cuối năm 1946, nghệ sĩ tham gia kháng chiến chống Pháp, đưa gia đình về Bắc Giang, công tác ở Ban Thông tin – Tuyên truyền Quận 10. Năm 1954, ông đưa gia đình trở lại Hà Nội. Hợp tác với Bell Theater. Wang (Jinfeng) cho đến năm 1963. Trong khoảng thời gian dài này, Thang Trần Phềnh thậm chí không ngừng đam mê hội họa và kịch nghệ.
Tác giả Ngô Kim Khôi cho rằng: “Ngoài nhiều nghệ sĩ tài năng của đất nước ta, Thang Trần Phềnh là một trong những cái tên, nếu không được nhắc đến và nhớ đến thì sẽ là một thiếu sót lớn của nền mỹ thuật Việt Nam. Anh và Người tiền nhiệm của ông đã đặt nền móng. Việc xây dựng “nghệ thuật làm móng”. Tìm hiểu thêm về cuộc đời, sự nghiệp và tác phẩm của những nhân vật như vậy có thể làm cho nền tảng này trở nên vững chắc và mạnh mẽ hơn. “