Thời trang chơi sách cũ ở TP.HCM

Khiêm là trạng nguyên của Tương An Quân Vương.

Mới đây, một Việt kiều mua được cuốn sách cổ bằng mai rùa hơn 10 cây vàng. Bây giờ, các loại sách cổ có hình con giáp (mai rùa), bằng da thú, bằng tre, bằng giấy, … rất phổ biến. Giá trị được tính theo thứ tự của các ngôn ngữ được khắc trong sách: chữ Hán, tiếng Norm, tiếng Pháp, chữ Latinh cao nhất, sau đó mới đến tiếng mẹ đẻ. Sách cổ in chữ Hán, ngoài yếu tố niên đại, tác giả có tên tuổi, nội dung bối cảnh và ấn phẩm đều thuộc loại đặc sắc, “cổ” sẽ được đánh giá cao. Ví dụ, trong cuốn sách “Shangqing Siheyuan” trước đây, vua Tudeke đã ca ngợi: “Fan Ruxiu, Bộ tứ là bất tử” (Fan Ruhan · Fan · Xiu và Han · Baquat, trước thời nhà Hán, ông Không phải ở đó) Bây giờ sách của hai học giả này có giá trị gấp hàng trăm lần những sách này.

Trên thị trường có rất ít sách cũ bằng da thú, xương và tre, nứa, hầu hết là sách tiếng Pháp và tiếng La tinh in trên bìa da và vải trên sách Trung Quốc và giấy in tên, cuối thế kỷ 19 và Một phần của sách chữ quốc ngữ xuất bản đầu thế kỷ 20. Những cuốn sách này cùng niên đại, nhưng nội dung thuộc dạng nghiên cứu, sách tường thuật lịch sử, địa lý… giá thành gấp 2 đến 3 lần sách văn học nghệ thuật.

Trong lịch sử, các nước phong kiến ​​nhiều triều đại rất quan tâm đến việc xây dựng các bảo tàng (thư viện) cổ, chọn các học giả và giao quyền cho họ làm quan ngự sử, coi thư tịch là tài sản quý giá của quốc gia và Được bảo quản cẩn thận. Tuy nhiên, lịch sử nước ta luôn gắn liền với chiến tranh nên nhiều cuốn sách đã bị phủi hoặc thất lạc, vì vậy chúng ta không thể lưu lại hầu hết trong sách cổ ngày nay.

Ở các tỉnh phía Nam được bảo quản tương đối tốt, chẳng hạn vua Tự Đức cho bảo tàng Huế vào thứ năm ở thư viện Châu Phê ở Hanhe Norm (trong sách có ghi chú bằng màu đỏ). Viện Hàn lâm Khoa học Thành phố Hồ Chí Minh, Thư viện Hannom Đà Lạt, Thư viện Temple và các nhóm tôn giáo Công giáo. Tại Thư viện Khoa học Tổng hợp TP.HCM, tỷ lệ sách kê trên bảng cũ còn ít so với hơn một triệu ấn phẩm được lưu trữ tại đây. Sách cũ trong thư viện chủ yếu do Quản Hồng Cư của Thư viện miền Bắc xuất bản năm 1954 và được lưu giữ từ đó đến nay.

Theo một số thủ thư, Dell Hestitriadela Trung Quốc (xuất khẩu năm 1586). Dietionnarivm anna mitievm lusitauvm, Alexandro Rhoder (1651); Vosage Du sian (1666); Vogage du loukin (1788) … Mỗi lần xuất bản chỉ có một vài cuốn. Cuốn sách “Technique du penple anamite” gồm 2 tập giấy, rộng 0,6m, dài 0,8m, trọng lượng nặng đến mức phải chở bằng hai người, có hình ảnh minh họa, không đánh số trang và thời gian viết của Henry Oger (Pháp). , Đã ghi lại các hoạt động từ Indochina (chủ yếu là Annan) và chỉ trưng bày một lần duy nhất tại Thành phố Hồ Chí Minh vào năm ngoái trong 26 năm qua. Thủ thư so sánh: “Giá trị của nó ngang với giá trị của thư viện khoa học bình thường này. Đất nước hay người dân thậm chí có thể bỏ tiền ra xây thư viện, nhưng trên đời chỉ có một cuốn sách. Sách cũ là bảo vật quốc gia nhưng lại đổ máu”. Nhiều nhà nghiên cứu và học giả lo lắng về điều này (theo Nan Dan)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *