Những năm gần đây, sức khỏe của ông ngày càng giảm sút do tuổi già mắc nhiều bệnh và tai biến. Lễ viếng ông được tổ chức tại Hội trường Cầu Giấy, phố Trần Vỹ, thủ đô Medik (Hà Nội) lúc 8 giờ ngày 30-11. Xuân Huyền quê ở Thanh Chương, Nghệ An năm 1942 và được hỏa táng tại nhà hỏa táng của gia đình. XuanHuyen nhanh chóng bước chân vào ngành sân khấu, khi đang là sinh viên năm thứ nhất của trường Nghệ thuật Sân khấu Việt Nam. Nam (1959-1963). Sau một thời gian lao động nghệ thuật opera, năm 1971 ông được cử đi nghiên cứu ở Liên Xô (Liên Xô cũ), đến năm 1977 mới trở về quê hương.
Vở kịch đầu tiên mang tên ông là Bụi đời, đoạt huy chương bạc Hội diễn sân khấu toàn quốc năm 1980. Sau này, anh diễn nhiều vở liên quan đến sân khấu tuổi trẻ như “Duyên phận xa xôi”, “Trái tim trong sáng”, “Othello”, “Lời thề thứ chín”, Vòng tròn phấn của Capka, nhà này có ba chị em. , Đây không phải là cha tôi. Anh đã dàn dựng hơn 300 vở diễn cho các đoàn nghệ thuật, cùng với các nghệ sỹ nhân dân Doãn Hoàng Giang, Lê Hùng, anh đã góp phần tạo nên thời gian. Thời kỳ hoàng kim của khung cảnh Bắc Âu những năm 80 và 90. Ông không chỉ cho ra đời những tác phẩm kịch mà còn là nơi khởi nguồn của nhiều vở tuồng, chèo, cải lương, dân ca …- NSND Xuân Huyền. Nhiếp ảnh: Nguyễn Đình Toàn.
Ngoài nghề đạo diễn, ông đã truyền dạy cho nhiều thế hệ nghệ sĩ như Lê Khanh, Thanh Ngoan, Thúy Mùi, Chí Trung. Sinh viên của trường đã đảm nhiệm nhiều vị trí quan trọng trong nhà hát và đóng góp vào các buổi biểu diễn của nhà hát Bắc Âu trong những thập kỷ gần đây. TS. NSƯT-Giám đốc Nhà hát Tuổi trẻ, từng tham gia khóa 2004-2008 về sân khấu và rạp chiếu bóng – nhớ lại cố nghệ sĩ luôn có những yêu cầu khắt khe trong hội trường, sân khấu, nhưng ngoài đời, ông sống hết mình. Chất lượng, cảm nhận. Sau nhiều năm ở Hà Nội, anh vẫn nói tiếng mẹ đẻ Nghệ An.
Diễn viên Minh Cúc (Nhà hát Tuổi trẻ) học tại Học viện Nghệ thuật Hà Nội sáu tháng. Lúc đó, ông đã 72 tuổi, sức khỏe yếu, học trò của ông đã sắp xếp cho một người lo việc đưa đón. “Thầy rất có nguyên tắc. Học sinh đến lớp đúng giờ, ai chậm một phút là tự giác bỏ về. Thấy ai ăn mặc, đi đứng không đẹp là thầy uốn nắn ngay. Thầy thương học trò lắm”, Minh Cúc nhớ lại. Mỗi khi gặp lại học trò, anh lại nói đùa: “Tôi vẫn là một diễn viên, và tôi làm việc rất chăm chỉ”, rồi mỉm cười hài lòng.