Bức chân dung tự họa của họa sĩ Nguyễn Đình Phúc.
Là một nhạc sĩ nổi tiếng với Lôi Tử Tư, đội trưởng, Bình Ca và sau đó là tiếng Quan Thoại vào đầu những năm 1940, họa sĩ Nguyễn Đình Phúc đã sớm xuất hiện trong bức tranh sơn dầu “Cậu bé thổi sáo”. Đoạt giải nhất tại triển lãm Duy Nhất tại Hà Nội năm 1943. Ba năm sau, năm 1946, ông lại giành được một vinh dự khác tại Triển lãm Nghệ thuật Quốc gia Hà Nội.
Trong hai thập kỷ cuối thế kỷ XX, ông lặng lẽ quan sát, tìm tòi, khám phá những tâm hồn, phẩm giá và nhân cách nghệ thuật cao đẹp của người Việt Nam, giới văn học nghệ thuật đương thời của ông có con mắt sâu sắc và tinh thần. Và chính họ, mọi người đang xem, là những nguyên mẫu độc đáo, tạo nên sự đa dạng và độc đáo của phong cách Nguyễn Đình Phúc.
Đối với anh ấy, vẽ tranh theo ý tưởng của tôi là mở. Hãy phá hủy con người tự do và hiệu quả nhất trong tâm hồn bạn để có thể nhìn thấy vẻ đẹp tâm hồn của người khác. Vì vậy, từ nỗi buồn đến đôi mắt biết cười, anh đã tinh tế quan sát phương châm sống của mọi người.
120 bức chân dung và gương mặt của nghệ sĩ đã góp phần tạo nên nền mỹ thuật Việt Nam hiện đại, mà Nguyễn Đình Phúc rất đáng được nhắc đến, đó là sự cống hiến quý giá và độc đáo của nghệ sĩ đối với nghệ thuật. Theo TTVH)