Bùi Thanh Phương cố gắng thoát khỏi cái bóng của Bùi Xuân Phái

-Người ta thường quan niệm nghệ sĩ không già, tâm hồn còn trẻ nên yêu nhau lắm. Bạn nghĩ gì về điều này? —Không hoàn toàn. Đôi khi chỉ là những câu nói đùa, truyền miệng, chẳng làm gì cả nhưng nhiều người vẫn tiếp tục tin tưởng và hiểu sai về nhân cách, bản lĩnh của người nghệ sĩ. Cuộc sống không phải là không có vấn đề, vì vậy tôi thích bám vào một trọng tâm nhẹ nhàng và mơ hồ và thường gặm nhấm trí nhớ cuộc đời mình. Tôi nghĩ nghệ thuật hướng đến giới trẻ nhiều hơn, nghệ sĩ được giới trẻ đón nhận coi như một nửa của thành công, muốn làm được điều này thì bạn phải có những ý tưởng trẻ trung, mới mẻ. TS Bùi Thanh Phương. Ảnh: PT-Gia đình có vai trò gì trong sự nghiệp của bạn?

– Tôi đã làm việc với Bùi Xuân Phái cả đời, nên tất nhiên nghệ thuật của tôi chịu ảnh hưởng của cha tôi. Khi làm việc với bố, tôi đã hỏi ông một câu: “Hình ảnh nghệ sĩ xấu nhất là gì?”. Bùi Xuân Phái đã thành thật trả lời: “Đây là bức ảnh chụp ông ấy đang đếm tiền. Khi chuyển ví để thanh toán cho ai đó, anh ấy thường giấu nó dưới gầm bàn, đếm rồi tỏ vẻ bối rối. Cách anh ta đưa tiền cho người khác rất kỳ lạ, anh ta luôn làm tròn tiền và luôn nhận nó ở Đại lục. Cô ấy biết rằng nghệ thuật thực sự không có chỗ cho công việc hàng ngày, cô ấy ghét tiền, nhưng cuối cùng thì … vẫn cần tiền. Tuổi tôi khác tôi, nhưng tôi vẫn biết điều đó.

Nói chung, tôi ảnh hưởng đến gia đình nhiều hơn là ngược lại. Vì tôi rất độc lập và luôn chủ động trong công việc cũng như cuộc sống. Tôi quyết định không chỉ việc cá nhân, mà cả việc gia đình quan trọng.

– Mặc dù nhiều người đang vật lộn với con đường của Phái, nhưng anh ấy vẫn thoát ra khỏi bóng tối. Từ cha mình. Vì vậy, làm thế nào để bạn tìm thấy một cách như thế này?

– Bị ảnh hưởng bởi phong cách là một thói quen dễ lây lan, vô tình hay cố ý. Tôi nhận ra điều này từ sớm, nhưng tôi không thể thoát khỏi cái bóng của Phái trong một sớm một chiều. Tôi học được rằng nếu bạn cứ nhìn vào máy ảnh ở góc độ đó từ cùng một góc, giống như bạn đang mặc một chiếc áo đi mượn. Cho đến nay, tôi chỉ vẽ những chủ đề mà Bùi Xuân Phái chưa từng vẽ bao giờ, và dù rất thích, tôi cũng đồng ý bỏ chủ đề phố cổ Hà Nội. Sắp tới, tôi sẽ lên kế hoạch đi du lịch Trung Quốc và vẽ lại thành phố cổ ở đó. Quan trọng nhất là tôi tràn đầy tự tin và yêu thích con đường mình đã đi.

Nghệ sĩ Bùi Xuân Phái (trái) và con trai Bùi Thanh Phương. Ảnh tư liệu .

– Đâu là nguồn cảm hứng dồi dào nhất của bạn cho các chủ đề khác nhau (như phong cảnh, khỏa thân, phố cổ, chân dung …)?

– Tôi học được rất nhiều điều từ bố, đặc biệt là sự chân thành trong nghệ thuật. Tất cả các chủ đề của anh ấy đều bắt nguồn từ cuộc sống thực, người thật, phong cảnh thực và không làm gì cả. Đây là lý do tại sao tôi đặc biệt có cảm hứng với những điều xa vời. Những mảnh đất, làng quê xưa vẫn được tôi khắc ghi. Blog đã ảnh hưởng đến cách viết của tôi, và những ý tưởng hay đôi khi bất chợt đến từ những chi tiết, từ những bức tranh ngắn trên blog. Thơ và họa là một cặp bài trùng, là một sự kết hợp hoàn hảo, nhiều khi đọc thơ tôi lại nổi hứng vẽ.

Không cần phải nói, nhiều nghệ sĩ đương đại thích đóng cửa. Họ mặc những trang phục khó nắm bắt, khó cảm nhận ngay cả khi khán giả cảm thấy áp lực. Tôi không hài lòng với hai từ “bối rối” và “đe dọa”.

– Làng nghệ thuật vẫn gọi anh là “cậu bé bướng bỉnh” vì anh không bao giờ hài lòng với bản thân. Bạn nghĩ bạn đã làm gì? Điều gì khiến bạn băn khoăn nếu tôi không làm được?

– Nhìn lại quãng đời mấy chục năm qua, tôi thấy phát ngán vì làm được nhiều việc! Tôi rất vui vì đã phần nào thực hiện được tâm nguyện của bố trước khi mất và từng bước đưa tên tuổi của Pei Xuan P ra thế giới. Niềm vui, nỗi buồn và sự kiện trong cuộc sống của Phái. Nói chung, đây là điều tôi học được từ cha mình. Ngoài ra, tôi đang cùng ê-kíp lên kế hoạch, lên kịch bản cho phim.Trong cuộc đời của Pei Xuan P, hoàn cảnh là nghèo đói và chiến tranh. Sắp tới, tôi sẽ nóng lòng hoàn thành nốt công việc còn dang dở.

“Bên Cầu Dài” -Bùi Thanh Phương sơn dầu.

– Theo anh, đây là một nghệ sĩ tài năng?

– Tính chuyên nghiệp là điều đầu tiên tôi muốn nói đến. Vẻ đẹp của người nghệ sĩ nằm ở nét vẽ vui tươi nhưng đầy sức thuyết phục. Cái khó là kỹ năng này phải ẩn, không được lộ ra ngoài. Vì vậy, tác phẩm của cô ấy có thể có chiều sâu và hấp dẫn.

Thành công của người phụ nữ tuổi này là nhờ sự chân thành, khiêm tốn và cần cù không ngừng học hỏi, tìm tòi học hỏi. Ngồi ở đâu anh ấy cũng có thể vẽ và đang luyện bút. Không có thành công nào mà không cần nỗ lực. Đây là điều thứ hai tôi muốn nhấn mạnh.

– Vậy theo bạn, mỗi nghệ sĩ cần bao nhiêu năng lượng, đam mê và sự luyện tập?

– Phần trăm chia cho tất cả mọi người. Tôi cho rằng, một họa sĩ chân chính nên dành hết tâm huyết, hết sức lực, hết tâm sức cho những tác phẩm của mình. Nếu nó được vẽ nhanh, người xem sẽ chỉ nhìn thấy nó một cách nhanh chóng. Tóm lại, không thể coi thường hoặc đánh giá thấp các dự án. Một số thậm chí còn trở thành đôi chân của nghệ sĩ. Tôi nghĩ, với tư cách là đơn vị tiên phong, đâu là nguyên nhân sâu xa của tình trạng trên? Bạn sẽ đưa ra lời khuyên gì cho những người trẻ này?

– Tuổi trẻ thôi có lẽ là chưa đủ, kể cả bạn … cũng không hiếm (cười). Trên thực tế, báo chí đôi khi thích tô vẽ, và việc thổi phồng, khen ngợi tài năng của các họa sĩ trẻ là hiện tượng. Dư luận không phải lúc nào cũng vậy. Nhưng người xem và người mua thường bị “bắt bài”. Do thiếu nhạy cảm và trung thực, họ nhìn hình ảnh dưới góc độ cảm xúc. Đây là những lý do khiến nhiều nghệ sĩ trẻ trở nên kiêu ngạo. Mở một số cuộc triển lãm tạo ra một cảm giác tự mãn và tự hài lòng. Trước hết, tôi nghĩ các phương tiện truyền thông nên động viên họ một cách thích hợp. Đối với những gì họ có liên quan, tôi chỉ muốn nói một lời. Khi tài năng chưa “chín” thì đừng vội tuyên bố, đừng ảo tưởng về mình, còn cả một chặng đường dài phía trước và nghệ sĩ muốn thành công thì phải chống chọi với “con đẻ”. “Đây là tên của tôi, không phải khi tôi thức dậy đột ngột vào ngày mai.

– Dự án sắp tới của bạn là gì? -Tôi sẽ giới thiệu nó với công chúng tại Triển lãm tranh trường Baixuan. Mỗi Mè đều xuất sắc Tuyển tập tác phẩm Mới đây, tôi đã vào Sài Gòn và đặt vấn đề này với hai nhà sưu tập chuyên nghiệp Bùi Quốc Chí và Trần Hậu Tuấn, họ đồng ý với kế hoạch của tôi và quyết tâm cùng nhau thuyết phục công chúng yêu nghệ thuật.- — * Một số tác phẩm của họa sĩ Bùi Thanh Phương

Thu Hồng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *