Triển lãm kéo dài đến hết ngày 15/11, kéo dài đến hết ngày 15/11 và được trưng bày trong triển lãm “Hà Nội 1967-1975”. Bộ ảnh do Viện Goethe, Camera Work và Manzi tổ chức. 130 bức ảnh được Thomas chụp trong sáu chuyến thăm Việt Nam ghi lại cuộc sống và sinh hoạt của người dân Hà Nội và trở thành nguồn tư liệu quý giá. Thomas Billhardt dẫn đầu đoàn làm phim về Cộng hòa Dân chủ Đức đến Việt Nam lần đầu tiên vào năm 1967. Nhà nhiếp ảnh đã nhìn thấy sự tàn phá của chiến tranh qua những hố bom, những tòa nhà đổ nát, tiếng còi xe … Khi đó, Hà Nội chắc hẳn đã bị máy bay Mỹ ném bom trong chiến tranh. Chiến tranh lần thứ nhất tàn phá miền bắc. Trong ảnh, một chiến sĩ công binh ở Tây Bắc Hà Nội, chụp năm 1967.
Chùm ảnh được giới thiệu trong triển lãm “Hà Nội 1967-1975” do Viện Goethe, Camera Work và Manzi tổ chức sẽ kéo dài đến hết ngày 15/11. . 130 bức ảnh được Thomas chụp trong sáu chuyến thăm Việt Nam ghi lại cuộc sống và sinh hoạt của người dân Hà Nội và trở thành nguồn tư liệu quý giá. Thomas Billhardt dẫn đầu đoàn làm phim về Cộng hòa Dân chủ Đức đến Việt Nam lần đầu tiên vào năm 1967. Nhà nhiếp ảnh đã nhìn thấy sự tàn phá của chiến tranh qua những hố bom, những tòa nhà đổ nát, tiếng còi xe … Khi đó, Hà Nội chắc hẳn đã bị máy bay Mỹ ném bom trong chiến tranh. Chiến tranh lần thứ nhất tàn phá miền bắc. Trong ảnh, một người lính được chụp ở phía Tây Bắc Hà Nội năm 1968-năm 1968, trẻ em thò đầu ra khỏi hầm trú ẩn bên ngoài khách sạn Metropole nơi nhiếp ảnh gia ở. Những hầm trú ẩn hay còn gọi là hầm xi măng (tiếng Pháp: Trenchée), từ năm 1965 đến 1972, hầu hết các đường phố ở Hà Nội đều tồn tại. Các hầm được bố trí so le hai bên vỉa hè để khoảng cách có thể kéo dài từ mọi nơi trong hầm trú ẩn. Ẩn là ngắn nhất.
Những đứa trẻ thò đầu ra khỏi hầm trú ẩn của cuộc không kích bên ngoài khách sạn Metropolitan, nơi nhiếp ảnh gia đang ở vào năm 1968. Hầm trú ẩn của trận không kích còn được biết đến với tên hang động (tiếng Pháp: Tranchée), từ năm 1965 đến 1972, các đường hầm trên hầu hết các tuyến phố của Hà Nội đều ngổn ngang. Vỉa hè ngổn ngang các đường hầm hai bên, nghĩa là khoảng cách đến hầm trú ẩn là ngắn nhất so với mọi nơi. Nơi trú ẩn của cuộc không kích năm 1967. – Một đứa trẻ sinh ra trong hầm trú bom năm 1967. -Năm 1968, khi tham gia một lớp học vẽ ngoài trời, em bé đã cầm trên tay bộ quần áo màu xanh và đội mũ nồi. Một em bé mặc bộ quần áo màu xanh và đi một đôi dép vào buổi sáng. Năm 1968, tôi ngồi bô trong một lớp học vẽ tranh ngoài trời. Năm 1972, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam tại số 49, phố Lí Tài Dụ, Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm. Việt Nam ở 49 Lý Thái Tổ, Tràng Tiền, Quận Hoàn Kiếm năm 1972.
Trên đường phố Hà Nội năm 1975, người dân chủ yếu đi lại bằng xe đạp và đi xe đạp.
Trên đường phố Hà Nội, năm 1975, người dân di chuyển chủ yếu bằng xe đạp, xe đạp hoặc đi bộ.
Những ngôi nhà trong Khu Phố Cổ Hà Nội năm 1975. Nhà thường được xây hai tầng: tầng 1 là khu văn phòng kinh doanh, tầng 2 là nơi sinh hoạt của gia đình. Ngôi nhà tường vàng, mái ngói đỏ, cửa xanh.
Một ngôi nhà trong khu phố cổ Hà Nội, chụp năm 1975. Ảnh thường xây hai tầng: tầng 1 là tầng kinh doanh buôn bán, tầng 2 là nơi sinh hoạt của gia đình, nhà tường vàng, mái ngói đỏ, cửa xanh.
Người dân ăn sáng ở khu vực Hồ Hoàn Kiếm năm 1975.
Người dân ăn sáng ở khu vực Hồ Hoàn Kiếm năm 1975. -Năm 1975, cô giáo đưa học sinh mẫu giáo đến Vườn hoa Diên Hồng. Vườn nằm trước lối vào chính của nhà khách chính phủ, hai bên là Ngân hàng Nhà nước Việt Nam và khách sạn Metropolitan. Thời Pháp thuộc, khu vườn có tên là Place Chavassieux. Năm 1901, người Pháp xây một bể chứa nước giữa vườn với một cột đá lớn hình vuông cao khoảng 3,5m và xung quanh là những con cóc bằng đồng phun nước. Vì vậy, người ta gọi là Vườn hoa Con Cóc. Sau năm 1945, nơi đây được đổi tên thành Diên Hồng.
Năm 1975, cô giáo đưa học sinh mẫu giáo đến Vườn hoa Diên Hồng. Vườn trước khách sạn chính phủ, hai bên là Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. Khách sạn South và Metropolitan. Thời Pháp thuộc, khu vườn có tên là Place Chavassieux. Năm 1901, người Pháp xây một bể chứa nước giữa vườn với một cột đá lớn hình vuông cao khoảng 3,5m và xung quanh là những con cóc bằng đồng phun nước. Vì vậy, người ta gọi là Vườn hoa Con Cóc. Sau năm 1945, nơi đây được đổi tên thành Diên Hồng.-Người dân tập trung đá bóng tại sân vận động Hangtian năm 1975. Sân vận động mở cửa vào tháng 8 năm 1958, có diện tích 21.844 mét vuông, với 14 cổng nhỏ và 3 cổng. Ở trung tâm là một sân bóng đá, được bao quanh bởi các đường chạy thể thao, sân bóng chuyền và sân gônlái xe. Sân vận động có dạng một bể bơi với 20 bậc thang có sức chứa hơn 20.000 người, năm 1975 người dân tập trung đá bóng tại sân vận động Hàng Đẫy. Sân vận động mở cửa vào tháng 8 năm 1958, với diện tích 21844 mét vuông, 14 cổng nhỏ và 3 cổng. Ở trung tâm là sân bóng đá, xung quanh là sân điền kinh, sân bóng chuyền, sân bóng rổ. Sân được xây dựng theo hình hồ bơi với 20 bậc thang và có sức chứa hơn 20.000 người.
Phố Hàng Đảo, 1975. Thời Pháp thuộc, tuyến đường thủy này có tên là Rue de la Soie, dài 260m, nằm ở phía Bắc Hồ Gươm, được coi là trục đường chính của 36 phố phường. Con phố này nổi tiếng với nghề nhuộm và bán lụa. Dọc tuyến phố này, một tuyến đường sắt nối Hồ Hoàn Kiếm (Hồ Hoàn Kiếm) với Vườn hoa Hàng Đậu (Vườn hoa Hàng Đậu). Ngày nay, không có đường ray xe điện nào nữa và kênh chủ yếu bán quần áo.
Phố Hàng Đảo năm 1975. Tên tiếng Pháp của kênh là Rue de la Soie, dài 260 m và nằm ở phía bắc của hồ Jianhu. Nó được coi là trục đường chính của 36 phố phường. Con phố này nổi tiếng với nghề nhuộm và bán lụa. Dọc tuyến phố này, một tuyến đường sắt nối Hồ Hoàn Kiếm (Hồ Hoàn Kiếm) với Vườn hoa Hàng Đậu (Vườn hoa Hàng Đậu). Ngày nay, không có đường ray xe điện nào nữa và kênh chủ yếu bán quần áo.
Xe điện trên phố ở Hà Nội năm 1975. Tháng 5 năm 1900, người Pháp thành lập Nhà máy Xe điện Hà Nội và làm đường giao thông. Tia sáng. Kể từ đó, tàu điện ngầm trở thành phương tiện giao thông công cộng của cư dân thủ đô trong thế kỷ 20.

Thomas Billhardt sinh năm 1937 và là một trong những nhiếp ảnh gia hàng đầu tại Đức. Ông nổi tiếng với những bức ảnh chiến tranh. Từ năm 1962 đến 1975, Thomas đến Việt Nam sáu lần và sau đó trở lại Việt Nam sáu lần. Ông đã xuất bản 4 cuốn sách ảnh: “Pajama Pilot” (1968), “A Wish for Peace: Vietnam” (1973), “Hanoi-Days Before Peace” (1973), và “The Face of Vietnam” (1978). Năm 1999, Thomas tổ chức triển lãm “Chiến tranh Việt Nam” tại Hà Nội. Năm 2003, anh quay lại Hồ Hoàn Kiếm (Hồ Hoàn Kiếm) để triển lãm nhằm tìm lại vai diễn của mình.
Huấn luyện trên đường phố Hà Nội năm 1975. Tháng 5 năm 1900, người Pháp xây dựng nhà máy xe điện và đường sắt Hà Nội. Kể từ đó, tàu điện ngầm trở thành phương tiện giao thông công cộng của cư dân thủ đô trong thế kỷ 20.
Thomas Billhardt sinh năm 1937 và là một trong những nhiếp ảnh gia hàng đầu tại Đức. Ông nổi tiếng với những bức ảnh chiến tranh. Từ năm 1962 đến 1975, Thomas đến Việt Nam sáu lần và sau đó trở lại Việt Nam sáu lần. Ông đã xuất bản 4 cuốn sách ảnh: “Pajama Pilot” (1968), “A Wish for Peace: Vietnam” (1973), “Hanoi-Days Before Peace” (1973), và “The Face of Vietnam” (1978). Năm 1999, Thomas tổ chức triển lãm “Chiến tranh Việt Nam” tại Hà Nội. Năm 2003, anh trở lại Hồ Gươm để tham gia một cuộc triển lãm nhằm tìm lại vai diễn của mình.
Làm quen với Nhân (Ảnh: Thomas Billhardt)